Argentina: Dòng sông bạc và Mặt trời tháng 5
Khái quát
Quốc kỳ Argentina (wallpaper)
Sol de Mayo (Mặt trời tháng 5) - biểu tượng Quốc gia Argentina
Quốc huy Argentina
Vị trí Argentina
Bản đồ Argentina
Tên đầy đủ: Cộng hòa Argentina (República Argentina)
Khẩu hiệu: En Unión y Libertad (Trong Liên minh và Tự do)
Quốc ca: Himno Nacional Argentino (Quốc ca Argentina)
Thủ đô và thành phố lớn nhất: Buenos Aires
Ngôn ngữ chính thức: tiếng Tây Ban Nha
Diện tích: 2.780.400 km2 (hạng 8)
Mật độ dân số: 14,4 người/km2 (hạng 214)
Quốc khánh: 1/5/1853
Argentina có Quốc danh chính thức là nước Cộng hòa Argentina (República Argentina), là một Quốc gia Nam Mỹ, Mỹ Latin và thuộc cộng đồng các nước nói tiếng Tây Ban Nha. Argentina theo thể chế Liên bang, bao gồm 23 tỉnh và một thành phố tự trị là thủ đô Buenos Aires. Diện tích Argentina rất rộng lớn, đứng thứ 8 thế giới nhưng về dân số chỉ chưa đến 45 triệu người, tập trung đa phần tại vùng thủ đô Buenos Aires và vùng đồng bằng Pampas, tựu chung khiến cư dân tại nhiều khu vực của Argentina – tiêu biểu như vùng Patagonia rộng lớn phía nam trở nên cực kỳ thưa thớt. Trong số các Quốc gia nói tiếng Tây Ban Nha thì Argentina là nước có diện tích lớn nhất và dân số đông thứ tư (sau Mexico, Colombia và Tây Ban Nha). Nếu tính riêng tại khu vực Mỹ Latin thì diện tích Argentina lớn thứ hai (sau Brazil) và dân số xếp thứ 3 (sau Brazil, Mexico và Colombia).
Địa hình Argentina khá đa dạng… bao gồm dãy Andes hiểm trở chạy dọc biên giới Chile, trong đó có đỉnh Aconcagua thuộc tỉnh Mendoza (6.962m) là đỉnh cao nhất dãy Andes, cao nhất châu Mỹ, Tây bán cầu, Nam bán cầu và là đỉnh cao nhất nằm ngoài châu Á. Về phía đông… bao trọn vùng thủ đô Buenos Aires, Uruguay và một phần phía nam Brazil là lưu vực đồng bằng Pampas với diện tích khoảng 750.000 km2, lớn thứ hai Nam Mỹ (sau đồng bằng Amazon). Về phía nam, từ sông Colorado trở xuống là vùng đất lộng gió Patagonia, mặt tây dựa vào dãy Andes tuyết phủ và mặt đông trông ra vùng biển nam Đại Tây Dương lạnh lẽo. Vùng Patagonia nổi danh như một địa điểm du lịch nổi tiếng, sở hữu nhiều cung đường đèo ngoạn mục và là nơi ẩn náu (theo nhiều nghi vấn) của Adolf Hitler sau khi Đức Quốc xã thất bại trong Đệ nhị thế chiến.
Về phía lục địa Nam Cực, dưới cả eo biển Magellan và đảo Tierra del Fuego (Đất Lửa) cùng chia sẻ với nước láng giềng Chile, Argentina cùng Chile có tuyên bố chủ quyền với một số phần đất tại Nam Cực, nhưng các lãnh phận này lại nằm trùng với khu vực mà Vương quốc Anh cũng tuyên bố chủ quyền. Về mặt pháp lý quốc tế, hệ thống Hiệp ước Nam Cực ký năm 1961 đã vô hiệu hóa tuyên bố chủ quyền của mọi nước lên lãnh thổ Nam Cực. Về phía Đại Tây Dương, mặc dù đã thất bại trong chiến tranh Falkland năm 1982 nhưng Argentina vẫn tuyên bố chủ quyền lên quần đảo Falkland (Argentina gọi là Malvinas) và quần đảo Nam Georgia và Nam Sandwich (tất cả đều là Lãnh thổ hải ngoại thuộc Anh).
Ngày nay Argentina là một cường quốc bậc trung, là nước lớn mạnh thứ hai Nam Mỹ sau Brazil, sở hữu xếp hạng cao về chỉ số phát triển con người, có nền kinh tế lớn thứ ba Mỹ Latin (sau Brazil và Mexico) và là một trong những Quốc gia đầu tàu của khối này. Trong phạm vi Mỹ Latin, Argentina đứng thứ năm về GDP danh nghĩa và cao nhất về sức mua tương đương. Các nhà phân tích cho rằng Argentina có tiềm năng phát triển trong tương lai do kích cỡ thị trường của họ, mức độ đầu tư trực tiếp nước ngoài và tỉ lệ khối lượng hàng hóa xuất khẩu công nghệ cao có đóng góp lớn vào tổng mức sản xuất hàng hóa. Argentina cũng được phân loại như một nền kinh tế mới nổi và là thành viên sáng lập của Liên Hợp Quốc, Mercosur, OEI, Liên minh các Quốc gia Nam Mỹ, WBG, WTO và thuộc nhóm các nền kinh tế lớn G20.
Về mặt chủng tộc… cũng như các nước châu Mỹ khác, sắc tộc Argentina là sự pha trộn giữa nhiều Quốc gia và nền văn hóa đến từ các luồng nhập cư trong suốt chiều dài lịch sử. Tuy nhiên các luồng nhập cư đến Argentina lại ít có gốc gác châu Phi mà hầu hết đều đến từ châu Âu (ngày nay Argentina vẫn có lượng dân nhập cư gốc Italy và Đức rất đông), cụ thể đó là người Tây Ban Nha, Italy, Đức, Anh, Pháp, Hy Lạp, Thụy Điển… và chủ yếu đến trong giai đoạn nửa cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20. Về mặt Tôn giáo… niềm tin phổ biến nhất tại Argentina là Công giáo Roma (77,1%), Tin lành (10,8%), Vô thần (10,1%), Hồi giáo (1,9%), Do Thái giáo (1,3%), Phật giáo (0,9%). Dù tỉ lệ người Hồi giáo chỉ chiếm 1,9% nhưng Argentina lại là nước có lượng người Hồi giáo cao nhất khu vực Mỹ Latin. Vào ngày 13/3/2013, Hồng y Jorge Mario Bergoglio của Argentina được bầu làm Giáo hoàng của Giáo hội Công giáo Roma, trở thành Giáo hoàng người Mỹ Latin đầu tiên trong lịch sử, ông lấy tên hiệu là Giáo hoàng Francis (Phanxicô).
Tên gọi Argentina
Tên gọi Argentina bắt nguồn từ danh từ tiếng Latin Argentum (Bạc). Việc sử dụng cái tên Argentina để chỉ vùng đất này lần đầu được tìm thấy vào năm 1602 trong bài thơ tiếng Tây Ban Nha La Argentina y Conquista del Río de la Plata (Xứ Argentina và cuộc chinh phục Dòng sông bạc) của nhà thơ Martín del Barco Centenera. Mặc dù tên gọi Argentina đã được dùng phổ biến để chỉ lưu vực sông La Plata từ thế kỷ 17, nhưng tên chính thức của vùng này kể từ năm 1776 vẫn là Phó Vương quốc Río de la Plata. Sang thế kỷ 19, các chính phủ tự trị nổi lên chống lại Tây Ban Nha trong cuộc Cách mạng tháng 5 năm 1810 đã thay từ “Phó Vương quốc” thành “Các tỉnh thống nhất”. Nguyên nhân lớn nhất của việc thay đổi tên gọi từ Río de la Plata sang thành Argentina xuất phát từ việc lãnh thổ Río de la Plata là bao gồm cả các nước láng giềng (Uruguay, Paraguay, Bolivia, Chile), ngụ ý sự ra đời của một danh xưng mới (Argentina) cũng tương tự như sự ra đời của một Quốc gia và một tương lai hoàn toàn mới.
Cuộc Cách mạng tháng 5 năm 1810 đã mở màn cho tiến trình lật đổ sự cai trị của Tây Ban Nha, tuy nhiên chính phủ lâm thời Argentina vẫn giữ lại danh xưng thời thuộc địa là Río de la Plata. Lần đầu tiên cái tên Argentina được dùng một cách nổi bật là trong bài Quốc ca đầu tiên của nước này ra đời năm 1812, có lời nhạc nói về cuộc chiến giành độc lập của nhân dân Argentina vẫn đang diễn ra vào thời điểm đó. Việc sử dụng một cách chính thức tên gọi Argentina diễn ra trong bản Hiến pháp ban hành năm 1826, khi đó danh xưng đầy đủ của họ là nước Cộng hòa Argentina, trong đó cái tên Argentina là bao hàm ý nghĩa cả về mặt chính trị lẫn văn hóa. Tuy nhiên đến năm 1853, bản Hiến pháp bị bãi bỏ và các lãnh thổ được gọi thay thế bằng cái tên Liên minh Argentina, rồi đổi thành Quốc gia Argentina vào năm 1859, rồi lại trở thành Cộng hòa Argentina trong một nghị quyết ban hành năm 1860. Kể từ 1860, tên gọi và thể chế của Argentina vẫn được giữ nguyên. Tuy vậy những cái tên cũ gồm Các tỉnh thống nhất Río de la Plata, Liên minh Argentina, Quốc gia Argentina hay Río de la Plata (Dòng sông bạc) vẫn được công nhận là những tên gọi hợp pháp của đất nước.
Lãnh thổ Phó Vương quốc Río de la Plata năm 1800, phần xanh đậm do Tây Ban Nha trực tiếp quản lý, phần xanh nhạt là vùng tự trị của dân bản địa
Lưu vực bồn địa Dòng sông bạc, bao gồm sông Paraná gộp thành bởi các chi lưu lớn rồi cùng sông Uruguay đổ ra lòng sông rộng lớn La Plata. Sở dĩ gọi chung lưu vực này là Río de la Plata (Dòng sông bạc) bởi đây là vùng có trữ lượng bạc rất lớn, đối lập với một mỹ từ mà người Tây Ban Nha thường dùng để chỉ Tân Thế giới là El Dorado (Xứ Vàng). Cụ thể các tàu Tây Ban Nha sẽ chở bạc trên những dòng sông này ra Đại Tây Dương rồi trở về mẫu quốc, từ đó hình ảnh các con tàu chở đầy bạc trên sông trở thành một đặc trưng của xứ Argentina, và Quốc danh của họ cũng được đặt dựa trên danh hiệu "Xứ sở của Bạc"
Quốc kỳ Argentina
Quốc kỳ Argentina gồm ba dải ngang bằng nhau màu xanh da trời và trắng. Lá cờ này được tạo ra bởi Manuel Belgrano và lần đầu tiên được kéo lên tại thành phố Rosario vào ngày 27/2/1812. Trong cuộc Chiến tranh giành độc lập Argentina (1810 – 1818), Cơ quan điều hành chính phủ thay thế (chính phủ lâm thời) tại Các tỉnh thống nhất Rio de la Plata đã không chấp nhận sử dụng lá cờ này vì “màu trắng và xanh nhạt gợi nên sự bình yên, không kích thích tinh thần chiến đấu”, tuy vậy Đại hội toàn quốc khóa VIII vẫn cho phép sử dụng lá cờ này như một chiến kỳ (cờ chiến tranh). Trong Đại hội Tucumán ngày 9/7/1816, Các tỉnh thống nhất Río de la Plata (Argentina, Uruguay và một phần Bolivia ngày nay) đã tuyên bố độc lập khỏi Tây Ban Nha và lá chiến kỳ trắng – xanh nhạt được công nhận làm Quốc kỳ chính thức. Hai năm sau, vào năm 1818 khi Tây Ban Nha đã hoàn toàn bại trận, một biểu tượng Sol de Mayo (Mặt trời tháng 5) được thêm vào chính giữa lá cờ.
Ngày nay, lá cờ có đầy đủ mặt trời được gọi là Cờ Lễ nghi chính thức (Bandera Oficial de Ceremonia), lá cờ biến thể không có mặt trời gọi là Cờ Trang trí (Bandera de Ornato). Cả hai phiên bản đều được coi là cờ Quốc gia, nhưng lá Cờ Trang trí phải luôn được treo thấp hơn lá Cờ Lễ nghi chính thức. Tại Argentina, Cờ Lễ nghi chính thức được xem như chiến kỳ, cờ Quốc gia, cờ dân sự, cờ hiệu và cờ hàng hải… trong khi lá Cờ Trang trí là một cờ dân sự thay thế và cờ biểu trưng (dùng khi không tạo được hình mặt trời).
Lịch sử
Trong cuộc Chiến tranh giành độc lập Argentina (1810 – 1818), lá cờ ba dải trắng – xanh nhạt đã được tạo ra bởi Manuel Belgrano (3/6/1770 – 20/6/1820) – một chính trị gia, nhà lãnh đạo quân sự, luật sư và nhà kinh tế học. Ông là một vị tướng chủ chốt trong tiến trình giành độc lập của Argentina khỏi Tây Ban Nha và cũng là cha đẻ của Quốc kỳ Argentina hiện tại. Ngày nay Manuel Belgrado cùng José de San Martín (25/2/1778 – 17/8/1850) được xem như những vị Khai quốc công thần và là Libertadores (Người Giải phóng), đối lập với một danh hiệu nổi bật của Đế quốc Tây Ban Nha là Conquistador (Nhà Chinh phục).
Vào năm 1812 trong khi đang ở Rosario, Manuel Belgrano nhận thấy cả lực lượng Hoàng gia (ủng hộ chế độ Quân chủ) lẫn lực lượng Yêu nước (ủng hộ chế độ Cộng hòa) đều sử dụng cùng một màu sắc, đó là hai màu đỏ và vàng của Đế quốc Tây Ban Nha. Nhận thấy điều này không phù hợp với bản chất của cuộc chiến là đánh đuổi Tây Ban Nha, Belgrano quyết định tạo ra một biểu mão (huy hiệu đính trên mũ) mang hai màu trắng và xanh nhạt. Ít lâu sau nó được chấp thuận bởi Ban Chấp chánh Tam đầu chế Argentina vào ngày 18/2/1812.
Chín ngày sau đó, Belgrano tạo ra một lá cờ mang cùng màu với biểu mão mà mình đã thiết kế (ba dải ngang trắng và xanh nhạt). Sở dĩ ông chọn hai màu này bởi đây là màu sắc nổi bật được dùng bởi các lực lượng Argentina tham chiến trong Cách mạng tháng 5 năm 1810, khởi đầu quá trình giành độc lập từ Tây Ban Nha. Theo đó các màu sắc trắng – xanh nhạt tượng trưng cho mây và bầu trời, cho Dòng sông bạc (dải trắng) vắt ngang vùng đồng bằng màu mỡ Pampas (dải xanh), cho hy vọng vào tương lai Quốc gia, cho sức sống, độc lập và tự do. Tuy nhiên, theo một nguồn khác thì nhiều nhà sử học cho rằng lá cờ này được lấy theo màu sắc của dải ruy băng dùng để đeo Ngôi sao Trật tự – một Huân chương của triều đại Bourbon và Hoàng gia Tây Ban Nha nhằm vinh danh những nhân vật có đóng góp lớn cho triều Bourbon. Dựa trên mong rằng Argentina – một đất nước được Tây Ban Nha khai phá sẽ giành quyền tự chủ với Quốc kỳ mới, song vẫn kế thừa những di sản mà Tây Ban Nha để lại, giữ lấy những quan hệ và liên kết truyền thống với Đế quốc.
Tại thành phố Rosario vào ngày 27/2/1812, trong một cuộc tuần hành tự do bên sông Paraná, lá cờ trắng – xanh nhạt của Argentina được kéo lên và Belgrano đã nói với binh sĩ rằng: Hỡi những người lính của Tổ quốc, chúng ta đã có vinh dự được đeo những biểu mão màu trắng và xanh nhạt trên mũ của chúng ta. Ở đó (chỉ vào lá cờ), chính phủ chúng ta gần đây đã có vinh dự được ban phước cho nó, và vũ khí của chúng ta sẽ mở rộng vinh quang cho nó. Chúng ta hãy cùng thề rằng sẽ quyết đánh bại kẻ thù, cả giặc trong lẫn giặc ngoài, và vùng đất Nam Mỹ sẽ trở thành ngôi đền của Độc lập và Tự do. Lời thề đó vẫn sẽ được viết trong di chúc của các bạn, hãy nói với ta, rằng Tổ quốc Trường tồn. Đi đi, hãy giành lấy nó và thực hiện lời thề của các bạn hôm nay!
Biểu tượng đính trên mũ quân giải phóng Argentina, ra đời ngày 18/2/1812
Huân chương Ngôi sao Trật tự cùng dải ruy băng màu trắng - xanh nhạt
Chính trị gia người Bỉ, Công tước thứ 6 xứ Ursel Charles Joseph Marie (3/7/1848 - 15/11/1903) đeo dải băng màu xanh - trắng của Huân chương Ngôi sao Trật tự
Linh mục Juan Ignacio Gorriti ban phước cho Quốc kỳ mới
Manuel Belgrano (3/6/1770 - 20/6/1820) - cha đẻ của Quốc kỳ Argentina
José de san Martín (25/2/1778 - 17/8/1850) - một Libertadores (Người Giải phóng), Khai quốc công thần của một loạt Quốc gia Nam Mỹ (Argentina, Chile, Uruguay, Paraguay, Peru, Bolivia)
Belgrano cùng binh sĩ tuyên thệ trước chiến kỳ bên sông Paraná
Kỷ niệm tròn hai năm Cách mạng tháng 5 tại San Salvador de Jujuy
Belgrano chuyển giao Quân đội miền Bắc cho José de San Martín, tháng 1/1814
Trận Salta năm 1813
Cờ Argentina lần đầu được kéo lên tại nhà thờ Thánh Nicholas năm 1812
Belgrano đã gửi một bức thư đến ban Chấp chánh Tam đầu chế đầu tiên của Argentina, thông báo cho họ về cuộc tuần hành ở Rosario và về chuyện lá cờ mới. Tuy nhiên không như biểu mão mà chính Belgrano đã tạo ra trước đó, ban Chấp chánh đã không chấp nhận lá cờ, vì chính sách của Argentina thời điểm đó là tuyên bố rằng chính phủ đã thay mặt vua Ferdinand VII của Tây Ban Nha (người đang bị quản thúc bởi Hoàng đế Pháp Napoléon) để quản lý Phó Vương quốc Río de la Plata, nên việc tạo ra một lá cờ mới là tuyên bố độc lập trắng trợn. Do đó, ban Chấp chánh đã gửi một cảnh báo đến Belgrano về việc không được sử dụng lá cờ mới. Nhưng vào thời điểm nhận được thư hồi đáp, Belgrano đã chuyển quân lên phía bắc để tăng quân cho vị trí yếu điểm Thượng Peru (Bolivia) sau thất bại trong trận Huaqui của tướng Juan José Castelli.
Ở San Salvador de Jujuy (thủ phủ tỉnh Jujuy nằm sát Bolivia và Chile), tại một nhà nguyện địa phương Belgrano đã trọng thể kỷ niệm tròn hai năm sau Cách mạng tháng 5. Ông đã chấp nhận yêu cầu của ban Chấp chánh về việc không dùng lá cờ mới, nhưng binh lính lại tự ý và một mực khẳng định rằng họ chỉ chiến đấu và tuyên thệ trước lá cờ trắng – xanh nhạt. Cuối cùng Belgrano viết thư trả lời ban Chấp chánh rằng ông phải sử dụng lá cờ trắng – xanh bởi “ở nó nhìn thấy một chiến thắng huy hoàng”.
Khi ban Chấp chánh đầu tiên được thay bằng ban Chấp chánh thứ hai với tư tưởng thoáng hơn. Argentina tuy vẫn chưa tuyên bố độc lập nhưng cũng chấp thuận lá cờ trắng – xanh nhạt, xem nó như chiến kỳ. Lá cờ được kéo lên lần đầu tại Buenos Aires vào ngày 23/8/1812 trên đỉnh nhà thờ Thánh Nicholas. Và trận đầu tiên chiến đấu dưới lá quân kỳ được công nhận là trận Salta ngày 20/2/1813, trận đánh kết thúc với thắng lợi dành cho Argentina.
Sau khi Argentina tuyên bố độc lập ngày 9/7/1816, Đại hội Tucumán quyết định chính thức công nhận lá chiến kỳ trắng – xanh nhạt làm Quốc kỳ Argentina nhờ những “vinh quang mà nó mang lại”. Hai năm sau, vào ngày 25/2/1818 khi Tây Ban Nha đã bại trận hoàn toàn, Quốc hội Argentina thêm vào lá Quốc kỳ một biểu tượng Mặt trời tháng 5 theo đề xuất của Đại biểu Juan José Paso. Hình tượng Mặt trời tháng 5 này được thiết kế dựa trên biểu tượng xuất hiện tại mặt phải đồng tiền Argentina đầu tiên, phát hành vào năm 1813.
Mặt trời tháng 5
Mặt trời tháng 5 (Sol de Mayo) là một biểu tượng quan trọng của Argentina và xuất hiện tại trung tâm Quốc kỳ. Ngoài Argentina, nó cũng là biểu tượng Quốc gia hiện tại của nước láng giềng Uruguay và của nhiều nơi khác tại Nam Mỹ trong quá khứ. Theo đó, hình tượng Mặt trời tháng 5 là đại diện cho Inti – vị Thần Mặt trời, Thần Bão tố và Thần bảo trợ của nền văn minh Inca. Thần Mặt trời Inti thường được xem là con trai (hoặc hậu duệ) của Viracocha – vị thần quan trọng nhất trong văn hóa Inca, được xem là “Thần của nền văn minh” và là Đấng tạo tác nên mọi tạo vật trong vũ trụ. Thần Viracocha thường được mô tả như một người đội chiếc vương miện mặt trời, cầm sét trong tay, và nước mắt chảy ra tạo thành mưa bão.
Theo truyền thuyết thì trong cuộc Cách mạng tháng 5 diễn ra từ 18 đến 25/5/1810, sự kiện đầu tiên trong tiến trình giành độc lập của Phó Vương quốc Río de la Plata. Khi chính phủ lâm thời được tuyên bố thành lập ngày 22/5/1810 tại Buenos Aires, mặt trời đã ló dạng khỏi những đám mây giúp ánh nắng soi rọi khắp nền trời, đây được xem như một điềm lành cho Quốc gia Argentina non trẻ.
Ba năm sau, biểu tượng Mặt trời tháng 5 được đúc trên mặt phải đồng 8 escudos của Argentina – đồng tiền đầu tiên của nước này. Để rồi đến năm 1818 nó được chọn làm hình ảnh đại diện cho Quốc gia, nằm tại trung tâm Quốc kỳ.
Thành lập chính phủ lâm thời Argentina trong giai đoạn Cách mạng tháng 5, ngày 22/5/1810
Mặt trời tháng 5 tại Uruguay
Tại Peru
Mặt trời tháng 5 trên đồng tiền đầu tiên của Argentina
Tranh vẽ của người Inca mô tả Pachacuti (trị vì 1438 - 1472), Hoàng đế thứ 9 của Đế quốc Inca đang hướng lời cầu nguyện lên Thần Mặt trời Inti ở Qurikancha (nay là Coricancha thuộc Peru), bức tranh này là bản mẫu của biểu tượng Mặt trời tháng 5
Ảnh hưởng
Năm 1818 tại đảo Providencia thuộc vùng Caribbean (Colombia ngày nay), một thuyền trưởng của Hải quân Pháp là Louis Michel Aury đã lấy nguyên mẫu Quốc kỳ Argentina để tạo ra lá cờ đầu tiên của đảo, cũng là chính thể đầu tiên tại Trung Mỹ giành độc lập từ Tây Ban Nha. Đến năm 1821, Gran Colombia (Đại Colombia) – một nước cũng vừa tuyên bố độc lập chiếm đóng đảo, và Colombia kiểm soát Providencia tới ngày nay. Hai năm sau, lá cờ của Providencia được lấy làm Quốc kỳ nước Cộng hòa Liên bang Trung Mỹ – chính thể giành độc lập năm 1823, bao gồm 5 nước Trung Mỹ là Guatemala, Honduras, El Salvador, Nicaragua và Costa Rica.
Năm 1841, Cộng hòa Liên bang Trung Mỹ tan rã và 5 nước tách ra độc lập, tạo nên vùng Trung Mỹ như ngày nay. Tuy vậy Quốc kỳ của 4 Quốc gia từng thuộc khối này (trừ Costa Rica) đều sử dụng các màu sắc trắng – xanh nhạt, vốn là màu Quốc kỳ của cựu Liên bang Trung Mỹ, lấy nguyên mẫu từ cờ Argentina. Ngoài ra cờ Argentina còn là bản mẫu của Quốc kỳ hiện tại hoặc trong quá khứ của nhiều Quốc gia Nam Mỹ khác (Uruguay, Paraguay, Peru, Bolivia).
Màu cờ các nước Trung Mỹ có nét giống với màu cờ Argentina
https://vi.wikipedia.org/wiki/Argentina
https://en.wikipedia.org/wiki/Argentina
https://en.wikipedia.org/wiki/Flag_of_Argentina
https://en.wikipedia.org/wiki/Sun_of_May
https://en.wikipedia.org/wiki/Inti
https://en.wikipedia.org/wiki/Viceroyalty_of_the_R%C3%ADo_de_la_Plata
https://en.wikipedia.org/wiki/May_Revolution
https://en.wikipedia.org/wiki/Argentine_War_of_Independence
https://en.wikipedia.org/wiki/Cockade_of_Argentina